Chứng trầm cảm là một trạng thái phần lớn nhiều người có và khác nhau là biểu hiện ở mức độ nào! Họ thường có những câu hỏi “tôi là ai?”, “mục đích hay định hướng cuộc đời tôi là gì?”. Và họ hoang mang với bản thân, với cuộc đời, đôi khi trạng thái bế tắc trong suy nghĩ và cảm xúc, họ có thể nghĩ đến cái chết,nhưng bản năng sinh tồn luôn luôn là thứ kéo họ lại.
Những buổi đặt tay để giải tỏa cảm xúc của bản thân, dần mở ra những khía cạnh trong cuộc sống, những mối quan hệ chi phối quá nhiều tới suy nghĩ, cảm xúc, thậm chí là hành động của mình! Bạn nhận ra “mình đã bỏ bê bản thân quá lâu, để nó chìm đắm trong những thứ cảm xúc tiêu cực, đôi khi là sống trong suy nghĩ, trong giấc mơ, hay trạng thái tự vấn trong đầu!
Cơ thể bạn ban ngày thì làm việc suy nghĩ, ban đêm thì mơ và nghĩ tiếp, một thời gian dài đã không được nghỉ ngơi đúng nghĩa, 1 sự nghỉ ngơi thảnh thơi.
Khởi nguồn của chứng trầm cảm và thiếu sự kết nối, hiểu về bản thân
Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ sự cô đơn “cô đơn từ khi nhỏ không có ai chơi cùng, bạn thường chơi một mình, thậm chí đôi khi chui vô chuồng lợn, chơi và ôm chúng”! Nghe khá lạ, nhưng đó vốn là cách hồn nhiên của một đứa trẻ, nó có thể nói chuyện với bất kỳ cái gì nó thấy có thể là bạn! Ngoài ra, đó còn bắt nguồn từ những nỗi sợ hãi “sợ bị bỏ rơi, sợ không có nơi để dựa dẫm…” rất rất nhiều nỗi sợ khác. Bạn đã luôn sống về người khác, đôi khi xây dựng lên những hình tượng và sống với điều đó, để rồi thất vọng!
Rất rất nhiều trạng thái trong cơ thể bộc lộ cho bạn thấy, để như nói với bạn rằng “bạn có thực sự chạm vào trái tim bạn, hiểu về nó, hiểu về cơ thể và bản thân mình”! Mệt mỏi trong những buổi xả khí, xương khớp rã rời, choáng váng, hay đau nhức mình mẩy trong những buổi xả nước đen trong cơ thể.
Bạn đụng vào trạng thái nhiễm độc máu trong người. Hình tượng về sự nhiễm độc trong cơ thể như cho bạn thấy sự báo động của Trái Đất. Cơ thể bạn cũng vậy, nó đang báo động cho bạn thấy, cũng như Trái Đất đang oằn mình báo hiệu sự ô nhiễm môi trường cho con người!
Sự ô nhiễm dòng máu trong người liên tưởng tới những dòng sông ô nhiễm trên Trái Đất
Những dòng nước đen ở thận, bụng hay vùng tử cung, như những con sông đen xì, bị chứa rất nhiều rác nổi lềnh phềnh. Nó đã có trạng thái ứ đọng ở đó quá lâu, và dần bốc mùi, sình lên dạ dày, nó khiến bạn bị xì hơi, hay xả dịch ở trạng thái mùi, thậm chí giờ đổ mồ hôi cũng thấy có mùi. Hay trạng thái hơi thở của bạn thỉnh thoảng có mùi, răng của bạn dần dần yếu đi, tóc của bạn dần dần bạc nhiều hơn, mụn mọc nổi nhiều, và trạng thái đau lưng luôn thường trực. Bạn có đùa rằng “một bụng và một khối não đầy khí và nước ứ đọng”.
Gợi nhớ tới những con sông đang ở trạng thái báo động? Sẽ rất đau đầu với những nhà chức trách đây: nước xả của người dẫn vẫn xả ra, môi trường vẫn vậy, dù mưa có nhiều cỡ nào, nó cũng không có lối thoát hay hệ thống lọc, thì phải làm sao? Dù có thể làm nó trong sạch trở lại, nhưng con người vẫn xả ra đó, nó vẫn phải hứng chịu!
Ý thức về bản thân và Trái Đất – nơi mình đang sống và chịu tác động
Nó khiến bạn giật mình “hoá ra từ trước tới giờ mình không hiểu gì về bản thân, về cơ thể mình”. Sự giữ lại quá nhiều suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực trong người, chưa nói tới đồ ăn, sinh hoạt. Cơ thể đang báo động cho bạn thấy! Cảm nhận bản thân mình là một phần của Trái Đất, hay người ta có thể ví von “chúng ta cũng chính là Trái Đất”, mỗi mạch máu, lỗ chân lông hay một vùng nào đó cũng là những hệ thống sông ngòi, hay huyệt trên trái đất.
Ý thức về bản thân và ý thức về Trái Đất. Dù chúng ta có hạn chế rác thải ở mỗi các nhân, nhưng cuộc sống có rất nhiều người, với lối sống, văn hoá khác nhau, chưa nói sự tiện ích, thoải mái, sẵn có như hiện tại, không mấy ai thích đi làm điều ngược lại! Điều chúng ta có thể làm theo cách mà bạn thấy có thể.
Câu chuyện khoa học kỹ thuật của một cô bé trước vấn đề ô nhiễm môi trường
Mình có một lần nói chuyện với một cô bé 13 tuổi, được sinh ra trong một gia đình và có tư tưởng khá tiến bộ mở rộng. Gia đình cô bé theo Phật Giáo, ăn chay, và rất ý thức về cuộc sống, xã hội. Cô bé nói rằng “lớn lên, con ước có thể mua một cái máy xử lý rác thải như ở bên Singapore để có thể xử lý nhiều rác thải ở Việt Nam”. Cô bé có xem những video về môi trường và khởi sự ý tưởng này.
Chúng ta thấy nó là một giấc mơ của 1 cô bé 13 tuổi, nhưng thực tế nó rất thực. Bạn không thể đi kêu gọi hàng triệu người bảo vệ môi trường, nhưng với một cái máy, nó có thể xử lý rất nhiều vấn đề! Dù ở khía cạnh nào, điều đó thật thiết thực!
Và chúng ta cũng vậy, giờ điều gì thiết thực nhất với mình, hãy làm nó. Mình nhớ có thời gian mình đã từng phân loại rác, nhưng khi xe rác tới, thì họ cho tất cả vào một cái xe, và không hề biết túi nào với túi nào.
Ta là một phần của Vũ Trụ, hay ta cũng chính là Trái Đất?
Quay về vấn đề với người bạn đặt tay và nhận ra vấn đề của bản thân với Trái Đất! Cảm nhận tính nữ trong chính mình, hay cũng chính là tính nữ của Trái đất, mà chúng ta thường nói Đất mẹ. Sự thả lỏng, linh hoạt, bao dung, buông bỏ, ôm ấp, yêu thương… đang trỗi dậy trong bạn.
Bạn chia sẻ rằng “ta là một phần của Vũ Trụ, của Trái Đất, Vũ Trụ đau ta cũng đau, đánh đấm ngoài kia không ăn đâu, hãy lắng nghe trái tim và cơ thể mình”. Tĩnh và động, với sự tự chủ trong mình để quan sát bản thân và quan sát xung quanh, hiểu mọi thứ đang vận hành ra sao.
Định nghĩa bản thân và giới hạn nhận thức
“Ta là ai?, ta chính là ta thôi, ta chỉ thuộc về mình ta”. “Có người tới lúc chết cũng không biết ta chính là ta. Chết vì cái người khác trao tặng. Ví dụ: tôi là bác sĩ, tôi là kiến trúc sư… Khi bạn định nghĩ bản thân “tôi là…” sẽ tự mặc định và đóng khung mình. Nhưng khi nói tôi làm cái này có nghĩa rằng tôi cũng làm cái kia. Tôi tự do làm bất cứ điều gì tôi muốn.
Tôi không hẳn là bác sĩ, tôi cũng không hẳn là kĩ sư. Nếu tôi là thì xác định tôi phụ thuộc vào người khác, vào danh tiếng, vào địa vị, vào tiền bạc….Nhưng nói “tôi làm…” tôi không phục thuộc và mặc định vào bất cứ việc gì. Tôi chỉ là tôi và tôi tự do làm điều tôi muốn…bất cứ điều gì tôi thích, bất cứ điều gì tôi đam mê.
Mỗi người chúng ta trong xã hội này, ta có rất nhiều vai trò khác nhau: chúng ta làm một nghề nghiệp, chúng ta còn là những người con, người vợ, người mẹ, người phụ nữ, thậm chí là những người bạn. Khi bạn định nghĩa chính bản thân mình, bạn đã giới hạn khả năng của mình, đôi khi cũng phần nào cản trở những trải nghiệm phong phú trong chính bạn. Trái Đất vốn là một hành tinh rất phong phú, với rất nhiều thứ đa dạng: văn hoá, màu da, thời tiết, khí hậu v.v…
Con người cùng trải nghiệm cuộc sống và sự thức tỉnh trên con đường mình đi
Chia sẻ tới đây, có lẽ bạn cũng đã phần nào hiểu được tôi là ai phải không? Bạn là ai là do chính bạn định nghĩa, bạn có rất nhiều ý nghĩa trong cuộc sống, cớ sao lại để mình mất phương hướng về bản thân như vậy phải không?
Sự nhận ra của người bạn kia là một sự thức tỉnh về bản thân, cũng như đã biết lý thuyết, và cần thực hành hay trải nghiệm để bạn có sự cảm nhận sâu sắc hơn! Và tất cả đều đang dang tay đón chào bạn, trong hành trình khám phá chính bản thân mình, bộc lộ được những thứ bạn thấy “tôi là ai, tôi là chính tôi”.