Buổi healing lấy đi nhiều nước mắt với tổn thương ở vùng đầu, vùng cổ, vùng tim, vùng ức, vùng ngực, tá tràng, vùng bụng và tử cung! Với rất nhiều sự thiếu: thiếu tình yêu thương, thiếu sự chỉ bảo dạy dỗ, thiếu tiền, thiếu sự bảo vệ, đồng hành v.v… Không thể tiêu hoá được nhiều thứ trong xã hội này! Những ngày tim bị dồn nén nghẹn lại, những cục cứng chạy trong hệ tiêu hoá. Sự hận thù, căm phẫn với bố mẹ, thấy mình không được yêu thương, không được đối xử công bằng. Mẹ bạn thẳng thừng nói với bạn rằng lấy chồng có khổ thì cũng phải chịu, chứ họ không phòng bị gì cho cô cả, mọi thứ để dành cho đàn ông! Bạn hận sự trọng nam khinh nữ đó! Và bạn đã từng chửi cái xã hội bất công này rất nhiều lần!
Rồi nhìn lại hành trình, bạn nhận ra xã hội như vậy lại cho bạn rất nhiều bài học: ý chí vươn lên, sinh tồn, vượt khó, bạn đã bỏ qua mất tình yêu, sự hiểu và đây là lúc để bạn thông qua nỗi đau để sống một cuộc sống khác hơn, nhiều tiếng cười hơn… Sự nghèo khó và thiếu, bạn hiểu rằng mình không phải là nạn nhân của cuộc đời, mà bạn đang có cơ hội trải nghiệm cuộc đời!
Thông qua chữa lành, bạn được hiểu về tổn thương tuổi thơ của mình liên quan rất nhiều tới văn hoá, đạo đức, giáo dục… Gia đình là nền tảng của đạo đức và hạnh phúc! Khi bạn nhìn lại bản thân mình, nhìn lại đứa con của mình, và bạn biết mình đang được đánh thức! Thay đổi thái đội sống, nội tâm chính bạn cũng chính là chữa lành bản thân, và đánh thức tính Đạo Đức trong gia đình, trong bạn để đồng hành cùng con cái và những người xung quanh!
Sự thức tỉnh và khác biệt giữa các thế hệ
Mọi thứ chỉ là sự chuyển đổi văn hoá, văn minh, chuyển đổi nhận thức của 2 thế hệ! Qua chữa lành, bạn biết mình cần hành động, thay đổi để con cái bạn cũng có ý chí về thân thể, về tư duy về nhận thức và tìm thấy sự phù hợp trong xã hội đang sống! Bạn sẽ cùng đồng hành với những người phụ nữ khác để chữa lành tính nữ trong xã hội, để có cuộc sống tự do, yêu cuộc đời này để tìm thấy sự thú vị và hạnh phúc trong cuộc sống!!!
Giá trị của người phụ nữ được tìm thấy khi họ biết yêu thương, bảo vệ, tôn trọng chính mình trong xã hội! Họ được nghỉ ngơi trong mỗi chu kỳ Trăng, khi sinh nở, khi mệt mỏi… chứ không phải là người phục vụ hay nô lệ của công việc, gia đình, cuộc đời! Họ là cái đẹp, là nguồn nuôi dưỡng của sự sống! Và đó là điều mà họ đang đi tìm sự tự do cùng nét đẹp của mình trong xã hội! Họ sẽ là người nuôi dưỡng những mầm xanh nối tiếp. Đánh thức tình yêu trong họ để đánh thức Đạo Đức trong gia đình, trong việc dạy dỗ và đồng hành những đứa trẻ!!!
Qua đó, cũng để học bài học về sự tha thứ, buông bỏ và chấp nhận! Mọi người đều không có lỗi trong việc họ làm, môi trường sống đưa đẩy để con người ta sinh tồn! Đó cũng là đặc điểm của văn hoá. Mỗi cá nhân đều có giá trị sống riêng, mỗi người có con đường đi riêng, tất cả đều hoà hợp được thông qua trái tim, tình yêu và sự thống nhất trong tâm hồn, trong cộng đồng, lãnh thổ v.v…
Bài học về sự cân bằng nghiệp quả và giá trị đạo đức, văn hoá của cuộc sống!
Khi bạn hận một ai đó, đổ lỗi cho ai đó, nếu bạn vòng lại và nhìn lại chính bản thân mình, bạn cũng sẽ thấy mình đã từng mắc lỗi tương tự! Bạn cũng sẽ mong muốn được tha thứ, được chấp nhận! Và lúc này mình hiểu hơn vì sao trong Phật giáo có phần sám hối, còn trong Thiên chúa Giáo có phần sưng tội!
Khi đọc bài viết này, mình hi vọng mỗi cá nhân khi nhìn lại, có ý thức về bản thân, về cuộc sống và tình yêu giữa con người, giữa cuộc sống, sự hoà hợp tổn thương và tình yêu để tìm thấy sự tự do trong bản thân! Và qua đó có sự đồng hành với con nhỏ, để từ đó cùng nhau dạy dỗ để có một nền tảng tốt, là bước đệm cho chúng bước vào đời, vào một giai đoạn mới!
Sự ngây thơ của 1 đứa trẻ
Đứa bé lớn lên hoang dã bên cạnh nhóm bạn bè, nó dường như không cảm nhận được sự hiện diện của bố mẹ. Là con gái, nhưng trong ký ức của nó, người mẹ không ở bên cạnh, không dạy nó về lời ăn tiếng nói hay buộc tóc cho nó, không nói cho nó tuổi dậy thì là như thế nào! Ký ức của nó chỉ là hình ảnh về người ông và anh em trai và những người bạn tuổi thơ!!!
Nó đen nhẻm, quần áo lôi thôi, và cứ chạy nhảy tự nhiên quanh hàng xóm, thậm chí nó không được dạy nên tế nhị thế này thế kia! Nhìn nó bẩn bẩn, nên có người hàng xóm gọi nó là “Mán”, tới độ có lần nó sang nhà họ chơi, nó bị dí 1 cái que đời sắt vào chân và bị bỏng, nhưng nó không biết người ta ghét nó!!!
Nó lớn lên bên cạnh những đứa con trai và con gái, nhưng phần lớn là con trai, và nó ngỡ mình là con trai. Nó bảo cháu nó gọi nó là chú, nó hồn nhiên ngồi tè xuống cống khi xung quanh có những người anh chú đang ngồi nói chuyện!!!
Sự mất kết nối với bố mẹ
Nó nhớ những trận mắng của mẹ nó, mẹ nói nó không nghe, nó gân cổ lên cãi, mẹ nó gọi nó là “con đĩ”! Nó không hiểu từ đó, nó chỉ mải chơi. Nếu lúc đó đứa trẻ hiểu từ đó, cuộc đời nó có lẽ đã rẽ sang một nhánh khác, nhưng thật may cho nó là cuộc đời nó luôn được kéo lại để không bị xô đẩy!
Nó nhớ tới ký ức những tối mùa hè, trời nắng nóng, nó cùng bố mẹ lên trần ngủ, nhưng nửa đêm bố mẹ nó đuổi nó xuống, nó sợ hãi không dám đi. Khóc đòi ở lại, nhưng bố mẹ kiên quyết không cho nó ở lại. Nó leo cầu thang xuống và sợ hãi cùng những giọt nước mắt. Nó vừa sợ bóng tối, sợ ma và nghĩ rằng bố mẹ không yêu thương nó.
Có những ngày mẹ nó mắng nó quá nhiều, nó đã hát để át đi tiếng mắng!! Nó nhớ những ký ức bố nó mua đồ mới cho các anh em nó, nhưng nó không có! Nó đã luôn nghĩ bố mẹ thương các anh hơn nó, nó không phải là con của bố mẹ, và nó chống đối! Đã có những ngày nó khóc và nó nghĩ đến cái chết! Nó nghĩ tới việc cầm 1 con dao nhọn và đâm vào bụng mình! Và đã có lần nó nằm 1 mình cầm con dao, nhưng nó chỉ khóc!!!
Tình yêu và những ký ức yêu thương với ông nội
Nó nhớ tới những ký ức với ông nó, nó rất sợ ma, ông đi đâu là nó đi theo, thậm chí đi vệ sinh, nó cũng yêu cầu ông dẫn nó đi vệ sinh vào mỗi tối! Ông nó hay cười và nói “trời lạnh, ông nằm trước cho ấm chỗ rồi mày vào nằm sau”. Và nó rất thích như vậy!!! Cứ khi nào tối ông đi chơi, là nó lại nằm để ấm chỗ đợi ông về! Ông dẫn nó đi làm cùng, có lúc nó lén lút lấy cái vỏ chai bỏ đi mang về chơi!
Những tính xấu bộc lộ trong cuộc sống và các mối quan hệ
Cuộc đời đưa đẩy, đôi khi nó “khôn lỏi và xấu tính”. Bạn nó qua chơi, vô tình làm rơi tấm gỗ chắn cổng, chết mất mấy con vịt con, nó bắt đền tiền và sau đó giữ lấy tiêu! Nó đòi tiền bạn hàng xóm khi được ông anh ở Hà Nội của nó mừng tuổi, vì lý do đứa bạn vô tình sang chơi, nhưng bạn không có họ hàng để mà nhận tiền. Nó trở nên ngang ngược và khó bảo từ bao giờ mà nó không biết!
Có lần có người bán chiếu đi qua, mẹ nó gọi lại để mua, mọi người thỏa thuận giá cả, nó chen ngang câu chuyện và nói cô ấy một cách rất láo xược, nhưng không ai nhắc nhở nó (mãi sau này khi lớn lên nó mới thấy mình hỗn).
Nó nhớ ký ức những người phụ nữ quanh nó đi ăn trộm (nhổ đỗ, bẻ ngô trộm), trong đó có cả mẹ của nó. Một lần, nó hái dưa trộm và bị bắt, họ mang nó về nhà nó, cả xóm biết, nhưng nó không thấy xấu hổ gì cả. Sau đó nó không đi ăn trộm, nhưng nó sẽ tính toán để làm sao xin xỏ được. Đó là những tổn thương về tình cảm và tiền bạc với nó.
Tổn thương về sự đụng chạm thân thể và ghét bỏ cơ thể, tính nữ
Tổn thương về thân thể đến với nó một cách đầy nghi ngờ. Bắt đầu từ người chú hàng xóm, có lần đã lấy tay sờ ngực nó khi đón đứa cháu nội của chú mà nó đang bồng! Nó sợ hãi và tránh xa từ đấy! Và cũng từ đó nó ghét cơ thể có sự thay đổi, nó ghét sự dậy thì, ghét cái ngực to dần lên, nó đã nhiều lần bảo cái ngực đừng có lớn, hoặc có những hành động như chèn ép bầu ngực! Rồi khi nó có chu kỳ kinh đầu tiên, nó hỏi mẹ nó, bà không nói gì, mà chỉ lặng lẽ đưa cho nó gói băng vệ sinh! Và nó chỉ biết tuổi dậy thì là vậy! Mọi thứ nó lớn lên đều bản năng!
Lần khác, có 1 chú hàng xóm khác, chắc đã để ý vài lần thấy nhà nó không có ai ở nhà. Trong 1 lần nó trèo lên bể chứa chơi, chú gọi nó xuống bảo có chuyện, rồi chú kéo nó vào nhà tắm, trực giác mách bảo có gì không ổn, nó vội nó chạy vụt ra ngoài. Và từ đó nó rất cảnh giác với người lớn, đặc biệt là đàn ông!
Nó cảm thấy xung quanh khá nguy hiểm với những người đàn ông, còn những người phụ nữ thì nhận những lời trách mắng, tức giận, kèm theo việc lao lực làm việc quần quật hàng ngày. Với những đứa bé gái thì luôn thiệt thòi hơn con trai, như kiểu là osin trong cuộc sống! Nó lớn lên và có phần nam tính rất nhiều, đôi khi nó chống đối và trong nó chửi bới cái xã hội bất công.
Và đó là những ký ức của 1 đứa trẻ 5-6 tuổi! Lớn lên 1 cách hoang dã và không được hướng dẫn hay chỉ bảo về các kiến thức quanh mình, về sự bảo vệ mình!
“Cái tôi” phát triển mạnh khi được coi trọng
Nó thấy mình không được yêu thương, quan tâm và coi trọng suốt những năm đầu tuổi thơ, thế rồi 1 ngày nó thấy mình có giá trị! Đó là khi nó học tốt hơn, được thầy cô quan tâm và bắt đầu có tiếng tăm! Bố mẹ nó thấy nở mày, nở mặt! Và nó được chú ý và quan tâm, nó lao vào học hành và thể hiện bản thân! Lúc đó, nó hiểu cứ giỏi là được vênh mặt với đời, và nó tự kiêu! Nhưng nó chỉ học chỉ để được khen, chứ không thực sự nghĩ học để làm gì. Nó đã từng mong muốn trở thành một người chế tạo thuốc nổ như ông Nobel, đơn giản bởi lúc đó nó biết đến giải Nobel và ông ấy!!
Cái nghèo sinh ra rất nhiều thứ! Văn hóa trọng nam khinh nữ! Sự thiếu hiểu biết, sự cô đơn, sự hoang dại! Nhưng đứa trẻ lớn dần lên và thấy thiếu nhiều kỹ năng thích ứng, nó tự ti, đôi lúc lại coi mình là cái rốn của vũ trụ! Đôi khi nó không biết nó tồn tại để làm gì! Nó chỉ sống như bản năng sống.
Sự sốc văn hoá của phụ nữ khi lập gia đình
Khi nó có gia đình, mọi người nói nó giờ là con nhà người khác, phải có trách nhiệm với gia đình chồng! Và rất nhiều đầu việc cùng phép tắc mới nó phải thích nghi, nó bị quá tải và sốc trong hôn nhân. Thế rồi tới khi có con, nó nhận được sự giúp đỡ hờ hững của mẹ đẻ, gia đình nó nói đó là trách nhiệm của nhà nội!
Nó cảm thấy mình như một con người bơ vơ, lạc lõng trong tình thương của xã hội! Và nhất là khi có rất nhiều người luôn muốn can thiệp vào việc nuôi nấng, dạy dỗ, cách sống của gia đình nó! Nó chật vật với cuộc sống, còn họ thì đòi hỏi mà không bao giờ chia sẻ với nó! Nó quay sang hận cuộc đời! Và đó bắt đầu là những chuỗi cảm xúc tổn thương trong nó lớn dần hơn.
Đây là hành trình đã đưa nó tới Thiền và chữa lành tổn thương của bản thân với cuộc đời!
Mình biết có nhiều phụ nữ có những tổn thương từ tuổi thơ, khi kết hôn, khi có con, thậm chí trong công việc và hoà nhập xã hội! Nhưng tất cả những điều đó không có nghĩa với việc bạn ghét bỏ hay căm phẫn xã hội hay bản thân, mà qua đó để tìm lại giá trị của chính bạn trong cuộc đời! Ý nghĩa của việc bạn đến với cuộc đời! Giá trị khi họ công nhận chính họ mà không phải ai khác, họ thấy yêu thương, tôn trọng, bảo vệ chính mình! Những bài học tìm lại ý nghĩa của người phụ nữ qua việc sinh nở, dưỡng nuôi và chăm sóc gia đình, con cái, là quay về văn hoá, nền tảng đạo đức! Đạo đức trong chính họ! Hãy yêu thương mình từ việc nhỏ nhất, và dần bạn sẽ tìm thấy tình yêu đủ đầy!