Những nỗi đau và sự “đánh thức” để chạm vào trái tim, vào cảm xúc, vào sự thấu hiểu và hiện thực!!

Năm 2020 – 1 năm mình được làm việc với rất nhiều khía cạnh của cuộc sống: bệnh tật, văn hoá xã hội, phong thuỷ và con người… Phần lớn chúng ta bị ám ảnh và sợ bệnh tật, sợ văn hoá… Và mình nhận ra mọi thứ chỉ trở nên “bình thường” hơn khi chính cá nhân được “đánh thức”! Và đó chính là hơi Thở, là Tôn giáo, là Thiền!

Thiền giúp mình hiểu những điều mà trong Tôn giáo đề cập tới, những điều dạy. Dùng ái ngữ, chánh kiến, chánh tư duy, những nguyên tắc… Chúng ta hãy chạm vào tận sâu trong trái tim của mình, nơi đó sẽ đánh thức tâm từ bi và lời chỉ dẫn dành cho bạn! Trong mỗi người đều có những hạt giống của “ánh sáng” và bạn có đánh thức được nó và để nó đồng hành với bạn trong cuộc sống? Hay có thể là hoà hợp âm dương, hoà hợp trái phải, đúng sai, hợp nhất các khía cạnh trong trái tim, trong con người bạn.

Một năm với những buổi đặt tay từ ung thư, u, trầm cảm, ảo thanh… mình càng nhận ra con người để có được sự trung dung cần học bài học chấp nhận và buông bỏ! Và điều đơn giản nhất học là bài học hãy làm nhiều việc tốt, giúp đỡ người khác, người cùng hoàn cảnh giống mình, giúp người khi họ gặp khó khăn!!!

Image by sergei akulich from Pixabay 

Những ca đặt tay với những người phụ nữ bị u, lời khuyên luôn luôn là hãy giúp đỡ những người đang có hoàn cảnh giống mình: có thể là làm từ thiện, có thể là chia sẻ lắng nghe. Ví như 1 ca u cổ lời khuyên cho cô ấy là hãy làm từ thiện, khi tới bệnh viện, hãy giúp đỡ người cần giúp (có thể là về vật chất hoặc sự chia sẻ, lắng nghe)!

Một tình huống khác là 1 cô bị ung thư tử cung, lời khuyên là hãy giúp đỡ những người phụ nữ khó khăn, nhất là những người đang cần được sự giúp đỡ (về vật chất)! Lời khuyên xuất phát từ 2 hình ảnh khi chạm vào cơn đau ở tử cung: cô ấy đi qua một người phụ nữ nghèo khổ đang bán rau ven đường, người phụ nữ mời cô mua nốt mớ rau, nhưng cô thẳng thừng đi qua mà không để ý tới! Hình ảnh tiếp theo là cô đi qua người phụ nữ ăn xin đang có đứa con nhỏ bên cạnh, quần áo rách nát, nhưng cô cũng hờ hững đi qua và không giúp đỡ! Thực tế là trái tim của cô chai sạn, và không động lòng với sự khó khăn của người khác! Khi giúp đỡ người khác, cô sẽ chạm vào được cảm xúc của trái tim, của chính mình – chính bản thân cô cũng có những khổ tâm, mà cô chưa chạm vào được!!!

Hình ảnh được cung cấp bởi Sasin Tipchai từ Pixabay

Mình sẽ lấy 1 dẫn chứng khác trong buổi đặt tay về việc “hãy cho đi nhiều hơn mà như thể mình không cho đi”. Cô gái nhớ về ký ức mình nhìn thấy 1 người phụ nữ đang bồng đứa trẻ và đánh rơi tiền. Đứng đó nhìn, cô đợi người phụ nữ đi và tiến lại gần nhặt tờ tiền lên, rồi đút vào túi của mình. Ký ức tiếp theo là thấy 1 tờ tiền rơi trong nước bùn thối, cô nhặt lên và mang về nhà. Ký ức tiếp theo là trong một buổi đi du lịch công ty, tại bữa ăn có 1 bác lớn tuổi – là bảo vệ công ty, không mấy có điều kiện, bác không có tiền bên người, cô bỏ tiền ra trả thay bác, nhưng khi trở về nhà, bác trả lại cô và cô vẫn cầm lấy! Những ký ức này khi nhớ lại, cô thấy xấu hổ vô cùng, cảm thấy mình tham lam, bên cạnh đó kèm theo cảm giác sợ người khác đánh giá!!!

Và những cơn đau ở tim và thận dồn dập hơn, chạm sâu vào trong nỗi đau ở tim, như có lưỡi rùi cứ nện vào đó! Cô cảm nhận có 1 lời trách móc trong mỗi nhát cứa “ta sẽ khiến ngươi đau đớn trong các mối quan hệ với người thân yêu”. Hình ảnh sau đó xuất hiện cảnh 2 người đàn ông trên biển, có 1 cơn bão lớn đang ập tới. Hai người họ là bạn thân, người bạn kia đang kêu cứu. Anh phân vân nên lao ra cứu hay lướt sóng thoát khỏi cơn sóng biển này! Cuối cùng anh quyết định mình phải sống và để cậu bạn chìm trong cơn sóng! Ánh mắt thất vọng và cầu cứu của người bạn dõi theo anh, kèm theo cả sự oán trách!

Hình ảnh được cung cấp bởi Jonny Lindner từ Pixabay

Người bạn muốn sống, cậu ấy còn có vợ con và bố mẹ già cần phải chăm sóc! Cậu oán trách người bạn đã bỏ mặc cậu và chỉ lo cho bản thân mình mà không thử cứu cậu! Cậu buông một lời oán trách sẽ khiến cậu tổn thương về tình cảm với những người thân: sự thờ ơ, không được giúp đỡ… Trong tim của chàng trai lúc bấy giờ cũng rất dằn vặt về việc bỏ lại bạn hay cứu, nhưng trong anh cũng nghĩ tới vợ con ở nhà, và anh muốn sống! Khi chạm sâu vào trong nỗi đau đó, là sự ăn năn, với chữ “giá như lúc đó xông pha ra cứu cậu ấy, biết đâu cả 2 người cùng sống”! Người đàn ông thoát nạn trong tiền kiếp này chính là cô gái bị tổn thương trong đời này. Và cô cứ bị dằn vặt tới tận cuối đời, sự dằn vặt này kèm theo trong đời này chính là việc cô dằn vặt vì có những lúc đã tham lam về vật chất trong 3 ký ức trên, kèm theo đó là những sự tủi thân bởi sự thờ ơ, không thấu hiểu của người thân yêu! Mọi thứ đều xuất phát từ cái nghèo nhưng cái nghèo không có lỗi!!!

Trong lòng cô lúc đó trỗi dậy 1 điều mà cô rất xúc động “hãy cho đi nhiều hơn nhận lại, cho đi với sự tự nhiên từ trong tim mà không cần sự đền đáp”. Và đây là một lời khuyên về việc cho đi nhiều hơn của cô trong đời này! Cô hiểu đây không phải là lời nhắc về việc gỡ nghiệp hay quả báo, bởi trong tiền kiếp đó, 2 người bạn kia đều có nỗi khổ riêng! Nhưng thứ đánh thức trong cô chính là tình yêu với mọi người thông qua việc cho đi, không cần lý do là gì!

Trái tim bạn cùng những cơn đau, có thể bạn hiểu đó là nghiệp quả, báo ứng, nhưng đó cũng là nơi để đánh thức bạn với tình yêu tự có! Nó luôn ở đó và chỉ chờ bạn đánh thức nó dậy! Ánh sáng sẽ chỉ đường cho bạn thông qua bóng tối!