Khi được dẫn xem timeline này, người phụ nữ đã khóc rất nhiều, những cảnh khi người chồng lạnh nhạt, cô cũng như đang chạm vào sự cô đơn trong chính mình. Thực tế, tuy chồng cô chưa tới mức ngoại tình, nhưng cô biết, cũng có lúc anh nói chuyện với người khác giới và mỉm cười đầy vui vẻ. Và khi chạm được vào sự cô đơn, cùng với tình tiết một chàng trai trẻ sưởi ấm lòng cô. Cô hiểu ra rằng, tình yêu khi khô cằn, bản thân ai cũng cần tưới tẩm, có thể là vô tình từ một ai đó, đôi khi là trong tư tưởng. Chúng ta không thể bắt một ai đó quan tâm tới mình, yêu mình khi họ thấy không thoải mái. Và lúc này cô buông được cảm giác cần sự quan tâm từ chồng.

Timeline cứ chạy dần, cô hiểu dần hơn về bản thân, về những gì cần làm, như một trạng thái giải phóng cảm xúc tiêu cực trong cô. Khi có công việc, có sự kết nối, có sự lan tỏa, sự sống sẽ quay trở lại, đó cũng là lúc cô thấy yêu chính bản thân mình. Khi cô thấy vui vẻ hơn, và không bị suy nghĩ phụ thuộc vào thái độ hay tâm trạng của chồng mình, sự im lặng cũng là phút nhìn lại mình, nhìn lại mối quan hệ.

Đôi khi trong một mối quan hệ cần có khoảng ngừng bằng sự giận hờn và mất kết nối. Đơn giản là để nhận ra họ đồng hành cùng nhau có ý nghĩa gì trong cuộc đời và để học bài học gì. Và đứa con là cầu nối quan trọng trong mối quan hệ vợ chồng. Chúng được tạo ra từ tình yêu của hai người, và nó chính là sợi dây nối tình yêu để họ nhìn lại. Cuộc sống không khi nào là yên bình, thử thách luôn luôn có, đó chính là điều thú vị của hôn nhân.

 

Photo by Pixabay from pexels.com

Photo by Pixabay from pexels.com

 

Khi bà nội trợ dần tìm được chính bản thân mình (tiếp kỳ 1)

Cô đi tìm việc và tìm thấy một công việc lễ tân, thường xuyên nói chuyện với khách hàng. Lúc đầu công việc khá nhiều áp lực, bởi đã quá lâu cô không đi làm, mọi kỹ năng giao tiếp, xử lý vấn đề của cô đều hoàn toàn không có. Cô bị khiển trách, bị stress. Nhưng với ý chí luôn cố gắng và không ngại việc, cô đã vượt qua và dần thích nghi.

Cô bắt đầu thấy yêu việc mình làm, cô thấy vui vì hàng ngày được nói chuyện cùng mọi người, được giúp đỡ người khác, thậm chí vui cả khi nhận thái độ khó chịu của khách hàng, tất cả đều cho cô thấy mình đang sống có ý nghĩa với chính mình. 

Quá bất ngờ với sự thay đổi của vợ, nhưng từ lâu anh chồng đã quên cách bộc lộ hay cách nói chuyện tình cảm với vợ, nhất là khi hai người trở nên xa cách và sống mỗi người một phòng, anh càng khó mở lời với vợ. Anh không biết bắt đầu câu chuyện từ đâu, hàng ngày vợ bước qua phòng anh, anh muốn ngỏ lời, nhưng rồi lại buông ra những câu nói cộc cằn về việc chăm con, hay việc nhà. Nhưng nhận lại là những lời nói hay sự phân công rõ ràng của cô. 

Khi người chồng nhìn lại mọi thứ và thấy thiếu sự chia sẻ từ rất lâu

 Anh im lặng, họ đã mất kết nối với nhau. Điều chung nhất giờ là đứa con. Anh thường xuyên đưa con đi chơi hơn, nhìn con chơi vui vẻ. Anh giật mình vì mình đã lãng quên giây phút này. Và ngay cả khi vợ ngồi gần đó nhìn con chơi, 2 mẹ con nói chuyện với nhau, anh thấy dường như mình đã không có mặt trong những nụ cười đó rất lâu rồi. Nhưng anh không biết mở lời ra sao với vợ. Cô vẫn lạnh lùng và với vẻ mặt bình thường. 

 

Photo by Pixabay in Pexels.com

Photo by Pixabay in Pexels.com

 

Một ngày, khi đứa bé chơi một mình trong phòng khách, anh chủ động bước vào phòng ngủ của con và cô, và nói muốn nói chuyện cùng cô. Hai người họ bắt đầu nói chuyện. Anh nói rằng xin lỗi vợ, xin lỗi vì mải mê công việc mà quên mất việc chia sẻ cùng cô. Trước kia, cứ mỗi khi đi làm về nhà, vợ hân hoan kể chuyện cho anh nghe những việc vặt, anh lại gạt đi và không muốn nghe, anh tỏ vẻ tầm phào. Đôi khi trách móc cô bởi những việc không đâu, không cho anh yên khi về nhà. Và cứ như vậy, cô dần im lặng với việc nói chuyện cùng anh, thay vì đó, cô luôn nghĩ việc dành im lặng để cho chồng nghỉ ngơi, anh đã mệt mỏi sau ngày làm việc. Vô tình điều đó khiến hai người dần trở nên xa cách. 

Anh ghen tuông khi phát hiện vợ có cảm tình với người con trai khác, mặc dù vợ không thừa nhận, nhưng im lặng là đồng ý, và anh kết tội cô. Anh dẫn một cô gái trẻ về nhà cũng đề dằn vặt cô. Nhưng vô tình sự phản kháng của cô lại khiến anh sững lại, anh không hiểu vợ anh. Và rồi sau đó cả khi vợ anh quyết định đi làm, anh dường như thấy bơ vơ, anh thấy mình đang mất đi khả năng kiểm soát vợ. Và cái tôi trong anh quá lớn, anh càng khó mở lời. Trước kia, trước mỗi chuyện gì, vợ đều ngỏ lời xin lỗi anh trước, nên anh luôn trong suy nghĩ không phải mở lời. Và chính điều đó làm trái tim cô chết dần tình cảm với anh.

Nhận ra đứa con chính là nơi gắn kết

Và thời điểm 2 người cùng nhìn đứa con, anh nhận ra con chính là nơi gắn kết giữa 2 người với nhau. Anh nhận ra giá trị của gia đình, của người vợ và đứa con. Cô òa khóc khi nghe người chồng nói lời xin lỗi. Cô gục vào vai anh và nức nở trong đó, những điều cô cảm thấy tủi thân trong lòng, cứ thế được tuôn ra trong tiếng nấc. Đêm hôm đó, cô ngủ ngon lành trong lòng anh.

 

Photo by Pixabay from Pexels.com

Photo by Pixabay from Pexels.com

 

Tình yêu giữa họ quay trở lại, và không lâu sau, họ đón thêm một đứa con nữa chào đời. Không còn tự làm khổ mình như lần trước, cô thuê người giúp việc, để không đưa mình vào bộn bề công việc, vẫn làm công việc cô đang làm và có nhiều thời gian thư giãn hơn, để nghỉ ngơi, để chăm lo bản thân. 

Quay về tuổi thơ, vốn sinh ra trong một gia đình không được khá giả. Mẹ cô quần quật làm việc sáng tối để chăm lo cho gia đình và nuôi dạy 4 đứa con. Bố cô yên phận với công việc, lương thấp, thậm chí không đủ lo cho bản thân. Vì vậy mà mẹ cô gồng gánh, lo cho các con học hành. 

Chồng cô là bạn học cùng trường cấp 3 của cô, nhưng không học cùng nhau. Họ gặp nhau và quen nhau khi còn học đại học. Mối tình bắt đầu từ những năm tháng sinh viên. Anh vốn là một chàng trai hiền lành, có ước mơ và hoài bão. Họ bên nhau êm đềm trong những tháng ngày sinh viên đầy thơ mộng vậy.

Tư tưởng gốc “là phụ nữ thì hãy yên phận” kế thừa từ người cha, giờ suy thoái thành trạng thái ì trong cô.

Ra trường, cả 2 cùng đi làm ở những công ty trên thành phố. Hai bên gia đình đều không phải khá giả, nên cả 2 xác định sẽ tự thân, tự vươn lên. Họ cưới nhau và có 1 cậu con trai, lúc này công việc của anh chồng cũng đang ở đà phát triển, thấy vợ tất bật với việc chăm con và cơ quan. Anh động viên vợ nghỉ làm, chỉ ở nhà nuôi con. Và cô đồng ý, với cô phụ nữ chỉ cần có chồng con là đủ, sự nghiệp không phải là ưu tiên.

 

Animal-animal-photography-bird from pexels.com

Animal-animal-photography-bird from pexels.com

 

Việc ở trọ khá bất tiện từ khi sinh con, và ông bà lên thăm cháu. Nên anh chồng quyết định mua một mảnh đất và xây dựng một căn nhà, và họ xác định sẽ phải vay nợ để làm việc này. Anh chồng nói công việc của anh đang trên đà phát triển, nên vấn đề này vợ cứ yên tâm. Cô cứ chỉ ở nhà chăm lo cho con và việc nhà. Cô cũng vốn thích cuộc sống bình lặng, yên ổn, nên khi được chồng động viên vậy, cô vui vẻ gật đầu.

Nhưng mọi chuyện không như là mơ, khi đứng trước khoản nợ lớn, anh chồng phải lao vào công việc, để phát triển, để có cơ hội, để kiếm tiền nhiều hơn. Anh về nhà sau mỗi ngày mệt nhoài. Anh mệt mỏi với tiếng khóc con trẻ, hay những chia sẻ rất vặt vãnh của phụ nữ ở nhà: tiền điện, nước, chuyện con. Đôi khi anh buông những câu khiến cô buồn lòng, nhưng cô vẫn luôn tự an ủi bản thân rằng chồng vất vả, vì lo cho 2 mẹ con nên anh phải vậy. Và cứ dần dần như vậy, trong cô hình thành một trạng thái ì và cam chịu. Công việc của cô trước là chăm lo cho con và việc nhà, có mục đích rõ ràng, cô luôn làm tốt công việc của mình.

Quá trời sẽ bay bổng, nối đất để tỉnh thức bản thân

Và khi cô thấy tình yêu của cô dành cho chồng không được ghi nhận thì cô như bừng tỉnh. Đã nhiều năm, cô đã tự coi mục đích cuộc đời mình là chồng và con. Sự phụ thuộc của cô tới chồng từ cảm xúc tới tài chính đã trói buộc cô. Khi tình yêu trở thành quen thuộc, nó dần nhạt nhòa, sự xuất hiện của chàng trai trẻ là cái gì đó mới mẻ trong cô, giống như kẻ chơi vơi nắm được 1 cành cây.

Bài học cuộc đời:

Tiếp đất để thực tế, buông lỏng để chấp nhận đối diện với những khó khăn trong cuộc sống. Đó là những điều tất thảy cần xảy ra, để giúp bản thân lẫn người thân quanh mình trưởng thành và dần mạnh hơn.