Hiện thực với cái nhìn bao quát
Không phải lúc nào, chúng ta cũng nhận ra được trạng thái hiện tại và bài học của bản thân. Cuộc sống có rất nhiều điều chi phối mỗi người. Khi ta quá chìm đắm trong trạng thái nào đó: si mê, cảm xúc, dằn vặt… đều dễ dàng đưa chúng ta tới tình trạng mất cân bằng cuộc sống. Và cứ thế ta chìm đắm trong đó và đánh mất hay lãng quên những điều quan trọng, gần gũi quanh mình.
Quá chú tâm vào một việc, ta sẽ mất đi cái nhìn toàn diện, hiện thực diễn ra xung quanh với nhiều thứ liên quan mật thiết. Ta hiểu ra bản thân mình mất cân bằng, nhưng ta không biết vấn đề của mình là gì, ta cần phải là làm gì. Có lúc, ta đưa lý do để biện hộ cho hành động, cảm xúc của mình. Với trạng thái Thiền, nơi chạm vào cảm xúc nội tâm của chính mình, những mối quan hệ và hiện thực, bạn sẽ thấy sự thấu hiểu ở trong tim và học về bài học buông bỏ, bao dung và sự tha thứ.
Cuộc sống không phải là sự ôm đồm
Dưới đây là một bài thiền, kể về những cung bậc cảm xúc khác nhau của một chàng trai. Khi chàng có đủ đầy mọi thứ, quá quen thuộc với điều đó. Đến một ngày, mất đi một thứ trong số đó, chàng chìm đắm trong cảm xúc và đã lãng quên vợ con đang rất gần gũi với mình. Chàng sống trong tâm trạng dằn vặt bản thân với những lỗi lầm đã có và quên đi hiện thực quanh mình.
Hơn cả, người thiền đã nhận ra vấn đề và hiểu được bài học của bản thân “Yêu thương người khác với nhu cầu của chính họ. Khi yêu thương người nào đó thực sự thì hạnh phúc của người đó cũng chính là hạnh phúc của mình. Hãy biết buông bỏ, chấp nhận, chọn 1 trong 2 với sự bình an, chứ không thể tham lam chọn cả 2. Để trái tim bình an với lựa chọn của mình.”
Chữa lành tha thứ cho bản thân, tha thứ cho người khác, luôn là một buổi thiền đầy ý nghĩa với cả người thiền và người dẫn thiền. Tất cả đều đưa chúng ta quay trở về bản thân, về trái tim, với sự thấu hiểu và tha thứ vô điều kiện.
Cuộc sống hạnh phúc bên hai người vợ
Minh là một anh chàng thư sinh, mặc cái áo xám dài, chân đi đôi dép vải. Anh đang chắp tay phía sau lưng, nhìn cảnh vật xung quanh. Quang cảnh thật hữu tình, thác nước bên núi, hồ nước phía dưới, cây cầu bắc ngang qua, xung quanh là bãi cỏ xanh mướt. Minh đang đăm chiêu suy nghĩ.
Trở về nhà, một ngôi nhà gỗ, bố mẹ và mọi người đang ngồi quanh bàn ăn. Người hầu đang thay phiên nhau bưng đồ ăn phục vụ đại gia đình. Minh thấy vui vẻ, thoải mái. Anh bước tới đầu bàn, ngồi vào vị trí quen thuộc. Bên cạnh anh là 2 người phụ nữ, họ đều là vợ của anh. Minh dành cho cả 2 một sự trìu mến, nhẹ nhàng.
Một ngày nắng nhẹ, Minh rủ người vợ cả đi chèo thuyền, ngắm cảnh, nàng ngồi đối diện anh. Cả hai say đắm nhìn nhau, nói chuyện về văn thơ, núi non, địa lý. Con sông khá nhỏ hẹp, cảnh vật xan sát, càng khiến 2 người thấy tâm hồn đồng điệu với nhau.
Trở về nhà, cả hai trở về căn phòng của người vợ cả, một đêm trăng mặn nồng. Sau đêm đó, người vợ cả có bầu, Minh cảm thấy rất hạnh phúc. Thông báo với cả gia đình, mọi người cùng quây quần lại hỏi han, chăm sóc cho nàng.
Sự ra đời của đứa trẻ và những đổi thay trong cuộc sống
Người vợ hai tên là Tâm, đang đứng từ xa, nhìn Minh và mọi người đang hạnh phúc, quan tâm chị cả. Tâm không có con, cô đang thấy buồn. Bố mẹ Minh thắc mắc hỏi Tâm sao chưa có con. Minh giật mình quay sang nhìn Tâm, chàng lại gần trò chuyện và động viên cô.
Từ khi chị cả có bầu, mọi thứ đều dồn về phía chị, về phía đứa cháu sắp chào đời. Tâm thấy hụt hẫng, cô đơn. Rồi đứa trẻ chào đời, ông bà và mọi người rất thích. Tất cả mọi người quay hướng nhìn sang đứa trẻ, chơi đùa với nó. Bố mẹ Minh cũng không còn hỏi han, hay thường trò chuyện với Tâm như trước kia. Nàng rất buồn, nhất là khi thấy cảnh họ hạnh phúc chơi cùng đứa nhỏ.
Càng ngày, Tâm thấy mình là một người thừa thãi trong gia đình. Cô tới phòng Minh, cô có điều muốn nói với anh. Tâm nói rằng, nàng muốn rời khỏi nhà, muốn đi đâu đó. Minh sững người, hỏi lại Tâm lý do vì sao. Nhưng lòng Tâm đã quyết, nàng rất muốn rời đi.
Sự rời đi của người vợ hai
Biết không thể ngăn được nàng, Minh rất buồn, chàng thương vợ, không muốn vợ đi. Anh hiểu bắt vợ ở lại, cô cũng không vui vẻ gì. Tâm nghĩ mình không đủ phúc đức để có con, nàng nói cần lên chùa để tu tập, đó là cơ hội duy nhất đối với nàng. Mọi người trong nhà không thể từ chối, để Tâm rời đi.
Từ ngày Tâm rời đi, Minh rất buồn, trong lòng anh có một sự trống vắng. Giờ đây, trong bữa cơm, không có nàng ngồi cạnh nữa. Minh hay ngồi nhìn xa xôi nhớ về Tâm. Anh muốn lên chùa gặp cô.
Quyết định lên chùa, tới nơi, Minh bàng hoàng khi giờ Tâm đã là ni cô. Anh khá bất ngờ về hình dáng này của vợ. Hai người ngồi nói chuyện trong 1 bàn trà, Tâm nói đã buông bỏ cuộc sống thế gian, dành phần đời còn lại của mình cho sự tu tập. Minh rất hụt hẫng. Tâm nói anh hãy buông sự nhớ nhung, đừng tới tìm cô nữa. Giờ ở đây, cô rất hạnh phúc và bình an.
Nỗi nhớ nhung và dằn vặt bản thân
Trở về nhà, Minh ngồi uống rượu 1 mình trong phòng. Người vợ cả nhìn thấy, hiểu được tâm trạng của anh, cô thấy buồn và áy náy nhưng không làm gì được. Cô tự thấy bản thân mình không bù đắp được khoảng trống kia. Ngày qua ngày, Minh chìm vào những nỗi nhớ và dằn vặt bản thân, bỏ bê quan tâm vợ cả và đứa con.
Một ngày, anh và đứa con đứng nói chuyện với nhau. Cả hai đang rất tức giận. Họ đang bất đồng quan điểm, vấn đề liên quan tới mẹ của cậu con – chính là người vợ cả.
Minh nói đã dành điều kiện tốt nhất cho 2 mẹ con, nhưng cậu con không đồng ý. Nó cho rằng cha đã không quan tâm đủ đối với mẹ nó, cả tinh thần, tình yêu. Chính sự hờ hững, đã khiến mẹ nó đau buồn, héo hon, và buồn rầu. Nó đưa ra yêu cầu, nhưng Minh không đồng ý. Anh rất tức giận, buông lời rằng sẵn sàng đuổi nó ra khỏi nhà.
Chìm đắm trong cảm xúc và xa dần hiện thực
Minh kiên quyết nói muốn chia tài sản cho người Tâm bằng việc công đức cho chùa, nhưng thằng bé không chấp nhận. Nó nói rằng, như vậy bố hãy chia tay mẹ, lên chùa ở với người phụ nữ kia đi, hãy để lại tất cả tài sản cho nó, mọi thứ sẽ thuộc về nó, nó là con duy nhất của anh. Khi nghe vậy, Minh càng tức giận hơn. Không thể ngờ cậu con của mình lại vô tình, tham lam tới vậy.
Kể từ đó, hai bố con không nói chuyện với nhau. Tất cả cùng chung sống với nhau trong ngôi nhà nhưng không trò chuyện. Minh vẫn nhớ về Tâm, sự nhớ nhung khiến cậu già ốm. Cảnh cuối đời, Minh nằm trên giường bệnh, nói rằng muốn gặp Tâm.
Tâm đến gặp anh lần cuối trước khi anh chết, gương mặt cô rất bình an. Mặc cho thái độ không vui vẻ của cậu con trai, cô vẫn giữ phong thái của một vị sư cô. Sau khi Minh chết, Tâm làm lễ cầu siêu cho anh.
Quay về tuổi thơ và tình cảm gắn bó từ nhỏ với người vợ hai
Minh và Tâm là bạn thanh mai trúc mã từ bé, rất là thân thiết. Trong một lần vào rừng chơi, Minh bị rắn cắn, Tâm dùng miệng hút lọc độc cho anh. Anh rất xúc động trước hành động này. Từ đó, trong lòng Minh luôn muốn được kết hôn cùng Tâm. Tâm vốn là một đứa trẻ bị bỏ rơi, được bố mẹ Minh nhận làm con nuôi trong gia đình.
Hai đứa trẻ cứ thế lớn lên bên nhau. Khi lớn lên, bố mẹ Minh muốn anh lấy người phụ nữ khác, để môn đăng hộ đối. Minh có một thói quen là trong bữa ăn cơm, Tâm lúc nào cũng bên cạnh. Cô gắn bó với anh từ bé, anh luôn mặc định Tâm luôn ở bên mình, luôn chăm lo cho anh.
Vì quá thân quen, Minh mặc định Tâm lúc nào cũng hết lòng vì mình, nên anh không quan tâm tới cô nữa. Dần dần, anh chuyển hướng quan tâm tới người vợ cả.
Điều chúng ta cần là sự buông bỏ, chấp nhận và không tham lam
Tâm dành rất nhiều sự quan tâm chăm sóc, yêu thương cho anh. Còn người vợ cả là người chia sẻ với anh về nhiều thức: về kiến thức, văn chương, cuộc sống…anh cảm thấy vợ cả là người bạn tâm đầu ý hợp của mình.
Khi Minh quyết định lấy vợ, Tâm muốn ra đi, nhưng anh không muốn. Anh thưa với ba mẹ, để lấy Tâm làm vợ hai. Tâm vốn dành nhiều tình cảm cho Minh nên đồng ý.
Cảnh đêm mưa gió lớn, có 1 đứa bé được bỏ lại trong ngôi nhà của Minh. Đứa trẻ chính là Tâm, Tâm được nhận là con nuôi trong gia đình.
Những giai đoạn cuộc đời và chữa tha thứ với tình yêu vô điều kiện
Giai đoạn bước ngoặt: lúc cô vợ thứ nhất có con, là thời điểm chia rẽ cảm xúc và tình yêu giữa 2 người vợ. Bước ngoặt thứ 2 là khi cô vợ hai bỏ đi.
Giai đoạn thất bại với bài học cuộc đời: Khi anh ngồi uống rượu liên tục, anh không chấp nhận được việc cô vợ này xuất gia luôn và không quay về nữa.
Khi thực hiện chữa lành tha thứ, cảm thấy lòng nhẹ nhàng và hiểu ra những vấn đề bản thân đang gặp phải, hiểu về bản thân, về cái mối quan hệ quanh mình. Những suy nghĩ, tâm trạng của mình đã ảnh hưởng tới cuộc sống ra sao…