Lemuria – một  lục địa đạt đến đỉnh cao của văn minh và thịnh vượng. Nơi đây con người và thiên nhiên sống chan hòa và thân thiện với nhau. Họ sống giản dị, đầm ấm, yêu thương và giàu có về mặt tâm linh. Mỗi ngôi làng ở đây mang một màu sắc, năng lượng khác nhau. Và họ thực sự sống như nào? Xin kể lại câu chuyện của Orange – một chàng kiến trúc sư đi lạc vào thời đại này. Một chàng trai với những ngôi nhà của thời kỳ Lemuria cùng những trải nghiệm của cậu ở các ngôi làng màu sắc trong thời kỳ này.

Cuộc hành trình tới văn minh Lemuria của một chàng kiến trúc sư

Orange – là một kiến trúc sư. Cậu thiết kế các bản vẽ rất nhiều ngôi nhà, nội thất và đồ đạc. Hôm nay như mọi ngày, cậu có một ngày làm việc với các bản vẽ, và giờ là lúc cậu trở về nhà. 

Orange đang đứng trong một ngôi làng xanh mướt. Phía trước mặt cậu là những ngôi nhà bằng tre được tạo hình quả trứng nhọn trên đầu, lợp lá trên mái che. Nơi đây như một ngôi làng tự nhiên trong mơ, rất đẹp, trong lành và sạch sẽ. Ánh nắng vàng rực rỡ, các kết cấu tre được đan trong các ngôi nhà rất khéo léo,  những hoạ tiết hình flower of life đan xen nhau.

Orange đi xuyên qua những con đường đất mịn và vào một căn nhà. Ngôi nhà này bên trong cũng rất đơn giản nhưng cũng đầy kiến trúc. Các vật dụng trong nhà đều bằng gỗ, tre và vải khá đơn giản và sạch sẽ. Phía cuối nhà, có một cầu thang dẫn lối đi xuống dưới lòng đất. Phía bên phải cậu là một cửa phụ, cậu bước tới và nhìn những người phụ nữ cũng tụi trẻ con đang chơi đùa bên những cối xay nước cạnh con suối. Quanh đó cũng có nhiều ngôi nhà làm bằng tre và lợp lá khác. Họ ăn mặc cũng rất giản dị và vui vẻ. Quả là một chốn thần tiên và thanh bình.

Ngôi làng màu Cam

Cậu đi về phía cầu thang và bước xuống đó. Phía trước cậu là một khung cảnh thật tráng lệ. Một ngôi làng dưới lòng đất, với kiến trúc khá lạ mắt – chính là ngôi làng màu Cam. Các tòa nhà được làm bằng các loại thân cây và vỏ cây giống, chất liệu giống như lát thép. Những con đường ở đây giữ nguyên màu đỏ đất, nhưng sạch sẽ như đường nhựa.

Ngôi nhà của cậu nằm trên 1 mô đất cao. Từ đây, cậu thấy các lối dẫn xuống ngôi làng là có hình xoáy ốc. Cậu bước đến một lối đi quen thuộc và bắt đầu trượt xuống phía dưới. Một cảm giác thật Yomost. Lại một chuyến công tác trong những dự án như thường lệ. Cậu được sắp xếp ở trong một ngôi nhà trong trung tâm của ngôi làng. lần theo địa chỉ, cậu đi đến một ngôi nhà. Trước nhà là một hàng rào làm bằng thân cây và tre, khá tinh tế, tạo hình kiểu như của Nhật Bản. Mở cánh cửa bước vào trong nhà, cậu thấy đồ đạc trong đó khá đơn giản, chỉ đủ dùng với cậu trong những chuyến công tác như này.

Sau khi cất gọn đồ đạc, cậu bước ra ngoài và nhìn xung quanh. Phía bên phải cậu, xa xa kia là một tòa nhà cao vút, hình xoáy ốc nhọn đi lên, có màu xanh dương mướt, chất liệu giống kính, nhưng không phải là kính. Bao quanh ngôi nhà 3 ngôi nhà nhỏ thấp hình cánh sen. Orange bước tới cổng của tòa nhà, một cái cổng vòm thật đẹp, như những kiểu cổng vòm trong các phim thần thoại.

Hôm nay là ngày cậu sẽ phải thuyết trình về dự án của mình. Cậu đi sâu vào trong, đến 1 căn phòng khá rộng, mọi người đã ngồi ở đó khá đông đúc. Những tràng pháo tay vang lên, và có ai đó giới thiệu tên của cậu. Cậu bước lên sân khấu, chào mọi người và bắt đầu giới thiệu về thân. Có 1 người đàn ông khác  đứng cạnh tôi xin phép được nói vào. Ông giới thiệu rằng Orange là một kiến trúc sư, một nhà thiết kế và triển khai xây dựng một tòa nhà trong ngôi làng. Những tràng pháo tay lại vang lên.

Những ngày sau đó, cậu bắt đầu công việc của mình. Cậu khảo sát các vật liệu, lựa chọn và nhận chúng. Các loại vật liệu này được những cái cây trong khu rừng phía xa xa. Công việc hoạt động rất nhịp nhàng và thong thả. Mọi người không quá vất vả trong việc chặt và gia công loại vỏ cây này. Chỉ cần một loại máy cắt, lướt qua một cái, các thân cây trở lên tinh tế và đẹp đẽ. Những lớp vỏ cây được phù phép một cách cũng đầy kỳ lạ, một cái máy bào được lướt qua lớp vỏ cây. Và ngay sau đó chúng đã trở lên bóng mịn, sáng màu thép trắng, được ghép với nhau theo đúng tạo hình đã thiết kế.

erin-doering-1237612-unsplash

erin-doering-1237612-unsplash

Các thân cây tre được đưa đến và dựng lên. Các công nhận đưa các thân cây này vào, đan với nhau theo cách rất nhẹ nhàng. Họ đan thành các đường hoa rất đẹp, như những hình flower of life, uốn lượn hình xoáy ốc vút lên. Bên trong tòa nhà, các lối đi cũng được uốn lượn đầy mềm mại. Các kết cấu được làm rất đẹp và khéo léo, tuy đan bằng thân cây, nhưng bờ tường bao phủ là lớp kính trong suốt rất chắc chắn, không một vết lỗi trong việc lắp đặt kính và thân cây.

Tòa nhà cũng đã được hoàn thiện. Orange đứng trước công tình của mình, cậu nhìn ngắm nó như bao công trình khác, cảm thấy trong lòng thật hân hoan. Bên trong tòa nhà chia thành từng lớp. Có rất nhiều người ăn mặc khá hiện đại đang ngồi uống nước và ăn bánh trong một sảnh dành riêng. Một số khác làm việc như những dân công sở bình thường. Cậu nhìn ra ngoài và thấy những dãy nhà cũng được thiết kế với chất liệu tương tự, mái nhà là lớp vỏ màu trắng, được uốn cong thành hình lưỡi liềm, tinh tế và đẹp mắt. Trên nóc nhà còn có lối sân riêng để thư giãn, uống nước và trồng cây.

Phía dưới sân của tòa nhà cao có một đài phun nước, bao quanh đó là những cây hoa. Orange ngắm nhìn những người mẹ đang chơi tung tăng với những đứa trẻ. Ở đây, phần lớn phụ nữ dành thời gian để chơi cùng con trẻ, đi chơi, giải trí. Con người sống rất thân thiện và vui vẻ với nhau, cậu không hề thấy có bất đồng hay xung đột xảy ra. Và Orange luôn đam mê và yên bình với những kiến trúc, bản vẽ, sơ đồ, vật liệu và tạo hình cho những công trình.

Khi dự án của tôi được hoàn thành, bức tường ngăn cách với toà nhà chính của thành phố bị phá bỏ. Ngôi làng trông hiện đại, rộng rãi và đẹp đẽ hơn.

Một ngày, tôi được dẫn tới 1 nơi đi sâu hơn nữa so với  phía cổng ngôi làng. Đây là một nơi rất đẹp, mặt đất là những đồi cỏ. Có một lối dẫn xuống phía dưới, từng bậc thang được làm rất tỉ mỉ, không phải làm bằng bê tông hay gạch đỏ mà được làm từ gỗ. Đi hết bậc thang, tôi đến tiếp 1  khu nhà, những ngôi nhà dưới lòng đấy. Mỗi gian phòng được thiết kế bên hoặc tối giản, hoặc sa hoa, hoặc theo phong cách hoàng cung. Ánh sáng trong mỗi ngôi nhà khá khác nhau, tùy thuộc vào từng đặc trưng ngôi nhà và mái vòm phía trên lớp cỏ. Nơi đây quả là thiên đường của sáng tạo hình học.

Trong buổi lễ tổng kết, công việc xây dựng tòa nhà đã hoàn thành. Orange ở đó và được tuyên dương và cảm ơn. Mọi người lại gần ôm cậu. Cậu thấy rất vui và hạnh phúc, cậu yêu quý tất cả mọi người. Ở đây chỉ có tình yêu, hòa bình và sự đam mê.

Chia tay ngôi làng với những kiến trúc xây dựng, cậu bắt đầu cuộc hành trình mới. Cậu đi lên phía trên mặt đất bởi những thang tròn bằng hợp kim trắng. Giống như kiểu thang máy tối tân của tương lai. Cậu cũng không hiểu họ dùng năng lượng gì để những cái thang tròn này di chuyển lên phía trên, giống như khí hoặc thảm bay hoặc đại loại vậy.

Ngôi làng màu Đỏ

Giờ trước mặt cậu là những đường đèo uốn lượn, dưới chân cậu có một cái ván trượt, không có bánh. Giống như thảm bay, cậu bước lên nó và nó bắt đầu lướt nhẹ trên mặt đất. Cậu được dẫn tới một ngôi làng màu Đỏ. Một ngôi làng của các chiến binh. Ở giữa làng có một biểu tượng hình chữ thập nằm trên mặt đất, bao quanh nó là những cái khe nhỏ, những cái khe này đang được mở ra. Rồi đột nhiên một thứ năng lượng từ trên trời có màu sáng trắng chiếu xuống những cái khe này, chúng đang được đóng lại.

Cậu nhìn sang xung quanh, và thấy các ngôi nhà đều giống nhau. Ba người lính tiến đến phía cậu, hoan nghênh cậu đến với ngôi làng. Cậu được dẫn đến một căn phòng, đây sẽ là nơi cậu sống trong thời gian tập luyện ở đây.  Ở đây, hầu như mọi người ai biết việc của mình, họ ít tương tác với nhau như ngôi làng màu Cam cậu đã từng ở.

Những ngày sau đó đó, cậu bắt đầu những đợt tập luyện kiếm, đao, cung, cưỡi ngựa. Tuy các môn tập luyện đơn giản vậy nhưng vũ khí không hề tầm thường. Tất cả đều có thể phát ra ánh sáng và nội lực ngay bên trong chúng. Các binh lính tập luyện để kết hợp năng lượng bản thân và vũ khí.

Trước tiên, mỗi người sẽ tập luyện đơn lẻ, không đánh nhau bao giờ. Và hầu như rất ít được tập luyện cùng nhau, chỉ số ít. Các binh lính hàng ngày như vậy, tập luyện xung quanh biểu tượng chữ thập giữa làng. Một ngày đẹp trời, cậu được dẫn lên 1 ngọn núi cao. Cậu nhìn xuống phía dưới, rồi giơ cao thanh gươm của mình, và cứ thế năng lượng từ trên cao truyền vào thanh gươm.

Khi năng lượng đủ đầy và ngừng lại, cậu trở về ngôi làng. Lúc này một vài binh lính chuyển sang giai đoạn tập luyện mới, giai đoạn phối hợp năng lượng đồng đội, bài học về sự đoàn kết. Họ tập luyện cùng nhau, sự kết hợp năng lượng, nhưng kết quả có vẻ không khả quan, sự tương quan bị đẩy nhau ra. Mọi thứ có vẻ khá khó khăn. Sau đó, cậu được lệnh di chuyển tới 1 ngôi làng khác – ngôi làng màu Xanh Lá.

Ngôi làng màu Xanh Lá

javier-allegue-barros-406855-unsplash

javier-allegue-barros-406855-unsplash

Lần này phương tiện di chuyển của cậu là ngựa. Tới ngôi làng, cậu thấy rất nhiều người đang nhảy múa và ca hát. Họ nhìn thấy Orange liền kéo cậu lại và nhảy múa quanh cậu. Cậu nhìn họ, hòa vào không khí và bắt đầu thấy rạo rực vui tươi. Chẳng mấy chốc cậu cũng bắt kịp được với những điệu múa của họ. Sau một hồi nhảy múa, cậu cũng thấm mệt, phải kiếm một chỗ để nghỉ ngơi thôi.

Không hiểu sao những người nơi đây nhiều năng lượng vui chơi thế. Cậu nhìn xung quanh và thấy mình đang ở trong ngôi nhà kiểu resort như ngày nay, xung quanh là vườn cây rất tươi tốt, ở giữa là khoảng sân rộng để vui chơi. Có rất nhiều người đang chơi các loại nhạc cụ có dây khá hay: violon, đàn cầm, đàn nguyệt v.v… mọi người nhảy múa trong tiếng nhạc. Phần lớn thức ăn được bày ra là hoa quả, và những loại bánh làm từ trái cây.

Họ hái trái cây cũng rất cừ khôi, cứ chỉ tay lên “piu” một cái là trái cây rơi vào tay. Cứ như chơi trò nhất dương chỉ. Cuộc sống ở đây thật vui nhộn và hứng khởi, Orange sẽ ở đây một thời gian. Ngoài hoạt động ca hát nhảy múa, mọi người còn có lối sống khá tao nhã và phóng khoáng: cùng thưởng trà và tán tỉnh làm quen nhau. Orange nhanh chóng có một cô người tình. Hai người bắt đầu lao vào nhau như đã bị “bỏ đói” lâu ngày.  Họ làm tình với nhau mỗi ngày, thậm chí nhiều hơn thế.

Phong cách sống này như là văn hoá của ngôi làng, nếu không như vậy thì đúng là kỳ lạ so với mọi người. Một thời gian sau, Orange bị giảm sút về sức khỏe, cậu không còn đủ sức để vui chơi với các người tình và mọi người. Cậu được đưa đến một nơi khác cùng rất nhiều người khác trong cùng tình trạng sức khỏe. Tất cả ngồi trên 1 chiếc ô tô điện, băng qua một lối đi khá vòng vèo,  rồi tiếp tục xuyên qua 1 lối dưới cái thân cây rất lớn. Lối này nằm dưới một gốc cây rất to với nhiều rễ cây nhỏ đan vào nhau.

Ngôi làng màu Chàm

nestor-pool-1177177-unsplash

nestor-pool-1177177-unsplash

Orange được đưa tới làng màu Chàm. Như một khu vườn cổ tích, rất nhiều cây lớn, nước chảy bên cạnh dòng sông, có thiên nga và những chú cá trong hồ, nền đất xanh mướt một màu cỏ. Cậu nhanh chóng được chấp nhận ở đây. Những ngôi nhà ở đây cao vút, hầu hết được làm bằng những thân cây thẳng bằng tre. Cậu đi lên đỉnh của một ngôi nhà, bên cạnh có những khóm trẻ cao vút vút.

Ở đây, cậu gặp phần lớn những người bằng tuổi hoặc hơn tuổi cậu, mọi người rất thân thiện, luôn mỉm cười với nhau. Cậu cũng nhanh chóng hòa nhập được với cuộc sống và con người ở đây. Công việc hàng ngày ở đây rất đơn giản, với việc trồng cây và leo lên cao tít của ngôi nhà, sau đó ngồi thiền. Ở đây họ hầu như chẳng cần ăn uống gì, chỉ thiền để sống. Ngoài ra, năng lượng niềm tin này còn nuôi dưỡng cả những cây cảnh nhỏ có hình đường xoắn ốc chính là lối đi lên ngôi nhà.

Các loại cây không cần quá nhiều đất, chúng được đặt trong một vỏ cây và được mọi người truyền năng lượng sống qua việc thiền. Tất cả moị người luôn hướng đến 1 vị thầy tối cao, như một đấng sáng tạo của họ. Họ luôn thấy một thứ ánh sáng vô hình từ trên trời cao chiếu xuống dưới, thứ ánh sáng tưới mát tâm hồn và thân xác họ. Orange chết ở đây.

Quay về tuổi thơ của Orange – Sinh ra trong một ngôi làng màu Trắng

Nơi Orange được sinh ra là một nơi rất đẹp, toàn là 1 màu trắng. Cậu đang nằm dưới một cái  ống, trông như một bông sen có lỗ hở. Có những vị thầy già nua đứng quanh và nhìn cậu. Sau đó 1 người đàn ông tới và bồng cậu vào lòng. Cậu lớn rất nhanh mà không cần bú mớm. Vừa sinh ra, cậu đã có thể bò rồi đứng đi nhanh hơn tốc độ đời thực. Trên bầu trời có 1 vầng sáng trắng luôn luôn đổ xuống dưới bông sen, rồi búp sen dần hé mở và một đứa trẻ khác lại hình thành. Nó nằm ở trên đó, và được đưa xuống dưới như cách Orange được các ngài đón lấy.

Sống ở đây một thời gian, được chạy nhảy vui vẻ quanh các tòa tháp, tòa nhà. Những ngôi nhà giống kiểu La mã cổ đại. Mọi người sống và làm việc trong các tòa nhà. Những vị lớn tuổi điều hành và quan sát tinh tú trên trời cao. Họ dự đoán 1 đứa trẻ được sinh ra, rồi có thể biết được số phận hay sứ mệnh của chúng sẽ ở đâu. Một số bậc trưởng lão sống trên đỉnh của 1 tòa tháp cao và có những nghi lễ thần linh. Họ nhìn ra xung quanh xa xa, rồi hướng tới các ngôi làng màu sắc (Đỏ, Cam, Chàm, Lục…). Như ngón tay chỉ trăng, họ sắp xếp và đưa những con người tới đó như sứ mệnh chúng được sinh ra và sẽ là sự phát triển tiếp theo  của chúng ở nơi đó.

Ngôi làng màu Blue

Orange cùng một đám trẻ được đưa tới ngôi làng Blue. Một cỗ xe giống như của ông già noel, nhưng không có tuần lộc đưa họ đi.  Ngôi làng Blue thật đẹp. Bao phủ là màu xanh dương, từ nền đi, nhà cửa, đồ vật, những dạng sóng, những bể nước, hồ nước. Với hình vân dạng sóng trên nền đất, trên bức tường, mái nhà. Cậu có cảm giác như đang đứng trên mặt biển, với vẻ đẹp rất lung linh của ánh mặt trời chiếu sáng, một nơi thần tiên. Những đứa trẻ như cậu được những người phụ nữ đón lấy, họ cũng rất đẹp, diện những bộ đồ màu blue, tóc buộc nhẹ nhàng. Họ ôm lấy tụi nhỏ và vuốt ve, âu yếm, hệt như cách của các cô tiên với trẻ nhỏ.

Orange thấy ở đây rất thoải mái, được vui chơi tự do với nước, cá, côn trùng  và cây cỏ. Ong bướm chim chóc cũng rất thân thiện với mọi người. Công việc của các cô giáo là chăm sóc lũ nhỏ và cây cối trong làng. Đám trẻ được học rất nhiều thứ khác nhau với đủ các lĩnh vực. Họ sẽ nhận biết được tài năng của từng đứa trẻ và qua đó họ sẽ biết cần đưa chúng tới đâu tiếp theo. Orange được học nhiều với âm nhạc, văn học, nghệ thuật vẽ, tạc tượng và tạo hình, rồi về thiết kế tạo hình xây dựng. Cậu được dạy cả bắn cung.

Ngôi làng màu Vàng

arch-architecture-building-208408

arch-architecture-building-208408

Một ngày, cô giáo gặp Orange và đưa cho cậu một cuốn sách. Cậu sẽ mang nó tới một ngôi làng, và cậu khăn gói ra đi. Chuyến đi này của cậu tới ngôi làng màu Vàng. Ở đây là những kim tự tháp nhỏ, màu đất nâu đỏ. Cậu bước vào trong một kim tự tháp lớn nhất và nhìn thấy một người phụ nữ trông như nữ hoàng Ai Cập. Cô mặc áo choàng dài và bước xuống cầu thang. Họ bước tới một cái bàn tròn và trò chuyện với nhau.

Sau buổi trò chuyện, cậu được sắp xếp ở trong một kim tự tháp nhỏ. Mỗi ngày cậu được nghe về các nghi lễ.  Sau đó, cậu được tham gia các hoạt động tế lễ của họ. Tất cả mọi người sẽ đọc như kiểu kinh thánh trước một năng lượng lửng lơ giữa lòng kim tự tháp. Công việc hàng ngày cứ như vậy, lẩm bẩm và lẩm bẩm. Một thời gian sau, cậu thấy chán quá, nên quyết định xin từ biệt. Và tiếp tục khăn gói ra đi. Cậu đi bộ tới ngôi vàng màu Cam, nơi cậu triển khai những công việc của mình.

Giai đoạn sụp đổ của Lemuria

Có một con tàu rất lớn là UFO, họ có kế hoạch tiêu diệt toàn bộ vùng đất này. Kế hoạch được triển khai trong ngôi làng màu Cam. Con người ở đây vốn rất thân thiện và yêu thương, họ luôn chào đón tất cả mọi người đến nơi đây. Và rất dễ dàng, UFO len lỏi đưa được những kế hoạch của họ tới, bằng cách đưa implants  vào một số người, sau đó đưa ra những thiết kế mới cho những tòa nhà.

Mọi kế hoạch được thực hiện, rồi chính UFO lại đánh sập những tòa nhà đó. Chính sự liên kết hay các kết cấu của những tòa nhà trong làng, khiến cho toàn bộ ngôi làng màu Cam nhanh bị sụp đổ. Ngôi làng chìm trong lửa và đổ nát. Ở phía làng màu đỏ, UFO không lên kế hoạch implants mà tấn công trực diện. Cuộc chiến diễn ra dữ dội, chiến đầu với ánh sáng và lửa. Không học xong bài học về đoàn kết, nên mỗi người đều chiến đấu độc lập để chống lại UFO đang bắn xuống. Không có cách nào để biết về quân địch ở phía trên, không hợp lực để tấn công, ngôi làng bị bắn tan tác.

Tiếp tục ngôi làng màu xanh, UFO dùng chiến lược đầu đầu độc về thực phẩm và âm nhạc là chính. Hoá chất độc tới cây cối, tiêu diệt dần mọi thứ, rồi tới thực phẩm. Âm nhạc  được sử dụng như một dạng si mê, khiến con người trở nên mê muội. Họ khiến con người ở đây dần trở nên yếu đuối và bệnh tật, rồi chết trong tư tưởng yếu đuối và bệnh tật đó.

Còn ngôi làng màu Chàm, họ đánh rất dễ dàng, giống kiểu tạo ra những hiệu ứng hào quang trên bầu trời. Những con người đang ngồi thiền trên ngôi nhà cao vút như bị mê hoặc, tin vào 1 đấng linh thiêng nào đó. Sau đó phía UFO sử dụng một tần số sóng tác động tới con người ở đây. Mọi người u mê và dần không kiểm soát được bản thân. Họ cứ đi theo về phía ánh sáng với tần số đó, rồi rơi xuống dưới và chết mà không hề biết. Cái chết đi theo một đấng sáng tạo sẽ đưa họ tới thiên đường.

Với ngôi làng màu Vàng, UFO sử dụng một cách rất đơn giản, tác động một dạng sóng tới những khối sáng vàng trong kim tự tháp. Sóng này tác động tiếp lên não bộ của những người nơi đây, đám người trở nên mộng mị và như người mất hồn. Họ ngồi trước cái khối sáng vàng đó và chết khi nào mà hề biết, như một dạng bị rút năng lượng và trở nên khô đét.

Với ngôi làng màu Trắng, là cuộc chiến đấu được diễn ra sau cùng, một cuộc chiến đấu bằng năng lượng trắng. Giờ ngôi làng đã mất năng lượng liên kết với các ngôi làng khác, bởi tất cả đã bị sụp đổ. Ngôi làng trở nên yếu ớt. Họ không đủ sức để chống trả với năng lượng đang tấn công từ trên cao. Nhanh chóng bị hạ gục như một sự đấu nội công trong mấy phim kiếm hiệp.

Ở ngôi làng màu Blue, chiến lược tiêu diệt làng này của UFO rất tinh vi. Trước tiên, chúng tác động tới nguồn nước ở đây, gây ra sự ô nhiễm. Tiếp đó là dịch bệnh, phá hoại thiên nhiên, cây cối dần chết đi. Năng lượng của trẻ con ở nơi đây rất phong phú, nhưng cũng dần bị suy kiệt. Một loạt các bé bị chết, rất ít các bé cũng có sức đề kháng cao qua được.

Chứng kiến thảm họa này, các cô giáo trở nên hoang mang, mất phương hướng và kêu gào thảm thiết với dịch bệnh. Họ ôm tụi nhỏ sống sót chạy lên những ngọn núi cao. Sẽ phải trốn ở đây thôi. Ngoài kia súng đạn trên không gian đang hướng xối xả xuống những khu làng bên cạnh. Mọi thứ đã bị huỷ diện, không còn tươi đẹp như trước. Sau đó tàu UFO cũng nhanh chóng phát hiện ra đám người, và bắn tới tấp những dòng sóng điện vào họ. Hầu hết mọi người đều bị tiêu diệt.