Kế hoạch do thám

Jenny trở về căn bếp, chuẩn bị cho bữa ăn.  Cô bắt đầu nấu thứ nước như đã làm trước đó, và dùng nước đó để nấu thành 1 bát canh. Bữa tối đã sẵn sàng, như mọi ngày cô bưng đồ ăn lên cho bà lão và con gái mình, tất nhiên là chưa bao giờ cô được ăn cùng 2 người họ. 

Cô chuẩn bị xong xuôi và cúi đầu bước ra ngoài. Đợi vài phút sau, cô quay trở lại, bà ta giờ đã ngủ gục trên bàn ăn, đứa trẻ thì vẫn đang thẫn thờ nhìn về phía trước, không 1 biểu cảm. Jenny lại gần con, ôm con vào lòng và hôn lên trán nó. Cô vội quay sang lấy cái gậy từ bà lão, và đi nhanh tới căn phòng bí mật.

Cô thực hiện y như những gì đã thấy từ bà lão, cửa đã mở. Jenny bước vào trong căn phòng, nó tự động đóng sập lại, cô bàng hoàng pha chút sợ hãi. Một căn phòng khá kinh dị, giữa phòng là 1 cái nồi lớn, nó vẫn đang sục sôi, bên cạnh đó là 2 cái chậu bằng gỗ cũng đang chứa nước nóng. 

 

Image by cocoparisienne from Pixabay

Image by cocoparisienne from Pixabay

 

Bí mật tà thuật lưu giữ thanh xuân của bà phù thủy

Xung quanh phòng có rất nhiều các cô thiếu nữ khác, họ gầy khô. Mái tóc của họ dài, xơ xác, có rất nhiều váy vóc, nữ trang ở cạnh. Nơi trang trọng trong phòng là 1 cái bàn, trên đó có đặt 1 cái bình bằng vàng đồng rất cổ. Jenny đầy tò mò với chiếc bình này, cô tiến lại gần. Đột nhiên cánh cửa bên ngoài mở ra, bà lão đi vào với thái độ tức giận, gầm rú lên từng cơn chói tai. 

Jenny quá bất ngờ và sợ hãi, bà ta lao nhanh về phía cô, giật lấy cái gậy, và bắt đầu đánh đập Jenny. Bà lão kéo cô tới 1 căn phòng trống và nhốt cô lại trong đó. Jenny bị bỏ đói vài ngày. Các vết thương trên người Jenny bầm tím đau nhức, cô cảm thấy kiệt quệ. Mấy ngày sau, bà lão thả cô ra, và dùng vũ lực bắt cô làm các công việc hàng ngày, không quên nhắc nhở Jenny nếu muốn được ở bên cạnh con gái hãy ngoan ngoãn nghe lời, đừng có tìm cách gây khó dễ hay trốn thoát. 

Cô trở lại công việc, nhưng do bị bỏ đói vài ngày và thương tích, Jenny trở nên yếu ớt hơn, không còn khỏe khoắn và chu toàn mọi công việc như trước. Cô có một cảm giác buông xuôi, mệt nhọc và kiệt sức, những hơi thở hổn hển, yếu ớt dồn dập tới. Một thời gian sau,  thấy Jenny không còn giá trị gì cho mình, bà lão đã để mặc cô, và cô chết trong sự kiệt quệ của bản thân. 

 

Image by Jacqueline Schmid from Pixabay

 

Trở về tuổi thơ

Khoảng 4 – 5 tuổi, Jenny đang ngồi chơi trên cát, trong ngôi nhà cạnh sa mạc. Mẹ cô là 1 người phụ nữ da đen, nhưng rất xinh đẹp. Bố cô như 1 tên bạo chúa, hàng ngày chứng kiến cảnh ông hành hạ mẹ về thể xác. Mẹ phải làm việc và phục vụ nhu cầu sinh lý của ông. Họ làm chuyện đó ngay trước mặt cô, ông ta lôi mẹ ra, xé đồ và đánh bà. Cô không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy mẹ mình đau đớn, và khóc nhưng không dám phản kháng lại.

Jenny thấy thương mẹ, nhưng không hiểu vì sao mẹ lại không chống cự lại. Cuộc sống của cô cứ diễn ra như vậy, mỗi ngày chứng kiến cảnh mẹ vất vả làm việc, rồi bị bố bạo hành và hành hạ về thể xác. Mẹ luôn nhắc nhở cô đừng có làm gì, đừng chống lại bố. Một đứa trẻ không hiểu gì, nhưng nó biết, nó là một kẻ yếu thế và phải khuất phục kẻ mạnh. 

Một ngày, khi Jenny khoảng 10 tuổi, trong khi cô đang chuẩn bị nấu bữa tối. Mẹ cô trở về nhà trong tình trạng mệt mỏi. Cô thấy bố lại gần và bắt đầu yêu cầu mẹ phục vụ nhu cầu của ông, mẹ cố van xin ông tha cho nhưng ông như 1 con thú. Ông tiến lại gần, lột đồ bà ra và bắt đầu cưỡng bức, bà quá đau đớn và mệt mỏi, giãy giụa và kêu gào.

 

Image by Thomas B. from Pixabay

 

Cuộc chống trả sự tấn công của bố và sự cam chịu của 2 mẹ con

Như bản năng, Jenny chạy nhanh lại, cố gắng lôi bố ra khỏi mẹ, van xin bố đừng làm mẹ đau. Nhưng không được, ông vẫn như 1 con thú, ông hất mạnh cô ra. Jenny  văng tới vách tường và rên lên đau đớn. Mẹ cô kêu lên gọi Jenny, ông bố lúc này đã dừng lại và quay sang nhìn con gái.

Ánh mắt ông nhìn đứa con như thèm khát. Ông bắt đầu lao vào cô, bế thốc cô lên, đưa sang căn phòng bên cạnh. Jenny vùng vẫy nhưng không thoát khỏi. Người mẹ lao theo, cố gắng van xin, can ngăn. 

Ông đè Jenny xuống, và bắt đầu xé đồ như đã từng làm với mẹ cô. Trong lúc tột cùng, bà mẹ đã dùng 1 mẩu gỗ trong bếp đập vào đầu chồng mình, ông lờ đờ và buông Jenny ra. Mẹ bảo Jenny hãy chạy đi, và cô cứ thế chạy vụt ra khỏi nhà, trong lòng đầy sợ hãi.

 

Image by Jonny Lindner from Pixabay 2

 

Tình mẫu tử luôn đánh thức được trái tim

Cô chạy mãi, chạy mãi vào sâu trong sa mạc. Jenny đói, khát và nhớ mẹ vô cùng. Nghĩ tới mẹ mình, Jenny bắt đầu khóc, cô gào lên đau đớn. Cô sợ hãi khi nghĩ tới cảnh bố sẽ đánh đập mẹ tàn nhẫn sau cuộc xung đột vừa rồi. Jenny dừng lại và quyết định quay trở về.

Jenny bước vào trong nhà, nhưng lòng đầy sợ hãi, sợ vô cùng,  sợ bố sẽ hành hạ mình, hành hạ mẹ. Mẹ đang yếu ớt nằm trên giường, người bà nhợt nhạt. Ông bố như 1 con thú vừa qua cơn thèm khát. Ông nhìn thấy Jenny tức giận, chửi mắng rồi đánh đập cô. Jenny chỉ biết co người chịu trận, đầy sợ hãi.

Những ngày sau đó ông không đụng tới cô, mẹ cô cũng khoẻ dần lên. Hai mẹ con thường ôm lấy nhau, Jenny co ro trong lòng mẹ, chỉ có như vậy cô mới thấy an toàn. Một ngày, bố cô quyết đem Jenny cho 1 gia đình khác, ông quá tức giận và không muốn nhìn thấy cô.

 

Hình ảnh được cung cấp bởi Heri Santoso từ Pixabay

 

Hành trình là người hầu trong động dâm

Jenny phải ra đi, mẹ không giúp được gì, và cô không thể chạy thoát. Jenny đau đớn nhìn mẹ đang đưa tay ra với cô. Trong lòng bà đau thắt và mẹ khóc. Cô sợ hãi vì phải rời xa mẹ, rời xa người có thể dựa dẫm, cũng là người an toàn an toàn nhất với cô, nơi mà cô luôn được bảo vệ. Jenny gào khóc giãy giụa khi họ bế cô đi. 

Jenny tới 1 gia đình khác, đây là ngôi nhà của 1 gã giàu có, hắn có rất nhiều nô lệ, cung nữ xung quanh. Cô tới đây và trở thành người giúp việc trong nhà, làm tất cả các công việc dọn dẹp, chuẩn bị đồ ăn, bưng bê phục vụ cho mọi người. Ông chủ là 1 kẻ háo sắc, suốt ngày chìm trong rượu và sắc, xung quanh gã có rất nhiều các cô gái. Họ bâu quanh gã hàng ngày, rồi vuốt ve nhau… 

Rồi một ngày như mọi lần, Jenny bưng đồ ăn lên cho mọi người, gã nhìn cô với vẻ muốn chiếm đoạt. Cô sợ hãi, vội vàng xin phép lui ra để chuẩn bị cái khác. Jenny vội vàng đi thật nhanh, trong lòng đầy lo lắng. Cô cảm mình sẽ là người tiếp theo, giống như các cô gái bên cạnh gã kia. Nghĩ tới vậy, Jenny thấy  rùng mình ghê tởm. Cô phải trốn thoát khỏi đây. 

 

Photo by Pixabay from Pexels - Freedom

Photo by Pixabay from Pexels – Freedom

 

Cuộc chạy trốn và khởi đầu một gia đình mới

Jenny lấy cớ đi chợ mua thêm đồ, và cứ thế cô bắt đầu chạy. Cô muốn đi càng xa, càng xa nơi này. Đi mãi, đi mãi, cuối cùng quá mệt mỏi, Jenny gục xuống giữa vùng đất hoang, có lác đác những khóm xương rồng, đám cỏ đang khô vì hạn hán. Bất chợt có 1 chàng trai da đen đi tới, anh ta nhìn cô chăm chú. Như hiểu được tình hình của cô, anh ta đưa cô cái túi nước anh đeo bên người.  uống và bắt đầu tỉnh dần.

Jenny theo anh đi về bộ lạc, và cả hai bắt đầu cuộc sống như vợ chồng. Hàng ngày, Jenny đi làm thuê cùng chồng và về lo cơm nước. Căn nhà của họ được tạo lên bởi các thân cây nhỏ, nhưng rộng rãi, gọn gàng, sạch sẽ. Jenny có bầu, sinh ra một cô con gái, da cũng đen như bố mẹ.

Lúc này, cô bắt đầu nhận ra rằng, trong bộ lạc của chồng mình, cứ khi nào 1 người đàn ông nào đó trong bộ lạc trở thành cha, anh ta có quyền và nghĩa vụ tham gia vào các cuộc vui cùng mọi người với rượu thịt, vui chơi mỗi tối. 

 

Người Neanderthal

Image source from pixabay

 

Những văn hóa kỳ quặc và sự suy thoái tính nam

Đó như nâng một vị thế mới dành cho người đàn ông. Và chồng Jenny  cũng vậy, mỗi ngày, mỗi tối, anh luôn có mặt trong đám đông đó, và luôn trở về nhà trong tình trạng say khướt và ve vãn Jenny. Jenny quá mệt mỏi và bực tức, luôn luôn đẩy anh ra. Họ dần trở lên bực bội với nhau hơn. Người chồng bắt đầu uống rượu mỗi bữa ăn. 

Cứ ngày qua ngày như vậy, Jenny thấy anh dần biến thành 1 kẻ vô dụng, rồi cô bỏ mặc anh.  Sức khoẻ anh trở nên sa sút và rơi vào trạng thái không minh mẫn, nói năng nhảm nhí, và cuối cùng là cứ thẫn thờ hàng ngày. Cuộc sống của cô lúc này, chỉ là lo cho hai mẹ con.