Mình đã dẫn Thiền nhiều bạn, có bạn cảm xúc, có bạn không cảm xúc, có bạn lý trí, có bạn ý chí. Nhưng chung quy thì tất cả đều thể hiện rất chân thành bản thân. Và mình rất hoanh nghênh trạng thái cởi mở đó của mọi người. Khi chúng ta cởi mở, chúng ta sẽ dễ  thấu hiểu, chấp nhận và chữa lành hơn.

Hãy ý thức việc học và chữa lành, bởi các bạn là người chữa lành chính trong cuộc đời của bạn.

Mình sẽ chia sẻ những bài thiền của một bạn học sinh, để mọi người hiểu được bạn đã đi từng bước như thế nào trong Thiền Timeline Vipassana Basic. Và cũng qua đó, mọi người có góc nhìn với tình huống tương tự của bản thân đang gặp phải khi Thiền. Hi vọng sẽ giúp ích cho mọi người!

Có người sẽ dễ dàng, có người cũng có những gian nan như chính bài học của bản thân! Qua mỗi bài học, sẽ thấy bản thân mình thấu hiểu và trưởng thành hơn! Buổi học đầu tiên bạn đi khá chật vật, hầu như là không thấy gì. Và đây là kết quả của buổi học thứ hai.

Kỹ thuật thiền dòng thời gian – Du Kha

Trường hợp của bạn, là một trong nhiều trường hợp khi mà cảm giác trong Thiền rất gần gũi với thân: khi nhân vật say rượu, người bạn cũng như đang say. Nhân vật đau, người bạn cũng đau. Và khi nhân vật xúc động, bạn cũng rơi nước mắt. Một trải nghiệm rất thú vị của chính bạn! Tuy nghe có vẻ hài hước, nhưng rất chân thật trong Thiền chữa lành.

—————————————————————————

Em chào mọi người ! Em xin chia sẽ lại buổi thiền tối ngày 22/03. Lớp offline Đà Nẵng.

Trước hết em muốn cảm ơn chị Hệ đã giúp em rất nhiều trong quá trình thực hành để giúp em nhận ra thế nào là thiền (theo ý kiến chủ quan của e 🙂 )

Vào thực hành các bước nhập thiền thì e các bước Kim thân, cầu thang, Hang, Healing thì e hầu như không cảm nhận được. Mặc dù được c Hệ dẫn lại rất nhiều lần. Riêng chỉ có phần thiên nhiên thì em thấy được:

Cảnh 1

Một cánh đồng lúa sắp chín màu vàng chuối rộng thênh thang vào một buổi chiều tà, mùa hè, có thể cảm nhận được của cách đồng. Xa xa có một dãy núi với một ngọn núi lớn ở giữa tầm nhìn. Ở đó chỉ có em đứng một mình, nhìn xuống đang đi chân đất, có bùn dính ở chân. Tâm trạng thoải mái. Kết thúc cảnh em đang đứng trước một ngọn núi màu đen có nhiều đỉnh nhọn.

Cảnh 2

Em là một cậu bé tầm 15 tuổi đang đi dạo trong một rừng thông, trời không nắng, có nhiều mây trắng, trời gần trưa. Trong rừng thông có những con đường.

Những cây thông không to lắm, ở dưới chân cậu bé là một lớp lá thông khá dày, cảm giác trơn trượt khi bước trên đó.

Cậu bé đang đi dạo trong rừng và nhìn một con ve trên thân cây thông, thân cây chỗ con ve đậu đã bị cạo để lấy mủ. Chỉ đứng vậy, quan sát con ve và cậu không làm gì.

Cảnh 3

Photo by Josh Hild from Pexels

Photo by Josh Hild from Pexels

Em trở về ngôi nhà hồi còn bé, nhà được lợp bằng mái tranh, vách đất, nhà có 2 cây cột bằng gỗ, có một cái võng mây. Giữa nhà ( cảnh này không rõ lắm) là một cái tủ thờ hoặc một cái rương lớn hồi xưa dùng để đựng lúa.

Trong nhà không có ai cả. Rồi e đi ra bếp, chỉ thấy được mỗi cái bếp bằng đất đắp lên, ở giữa gác 2 thanh sắt để nấu, còn lại xung quanh màu đen.

Em đi ra chỗ cái chum nước, cảm nhận được trong chum đó có nước, trên cái chum đó cái một cái gáo múc nước bằng dừa ( đoạn này cảm nhận rất rõ). Em đứng ở đó một lúc cảm giác lúc này như có ai khuấy nước trong chum khiến đầu em lúc đó như bị chao đảo chóng mặt và xuất hiện cảm xúc rất xúc động và không muốn rời đi. Và lúc này, tự dưng nước mắt e cứ chảy ra.

Kế tiếp em lại đến cảnh nhà ông bà nội, em đến bên một cái giếng, cạnh giếng có một cái máng nước được cắt ra từ lốp xe tải. Tiếp tục e bước ra vườn rồi lên một cây mít trong vườn, cây này cao và đã già. C Hệ nói e tiến lại cây mít để sờ xem vỏ cây thế nào nhưng có một hàng rào chặn trước cây mít.

Tiếp theo e vào nhà ông bà nội, trong nhà cũng không có ai. Ở giữa nhà e chỉ thấy một cái bàn có trải một tấm khăn trải bàn bằng ni lông có các họa tiết màu đỏ các loại trái cây.

Em nhìn thẳng lên bàn thờ thấy ảnh của ông bà nội ở trên đó, cảm xúc lúc này trống rỗng. Tiếp theo e có cảm giác như đang tìm kiếm cái gì đó ở dưới bàn, có thể là một cái đinh hoặc một cái gì đó nhọn có thể chích được vào đầu ngón tay nhưng không tìm thấy.

Em dừng lại ở đó và xả thiền.

Đó là những gì em có thể chép lại sau buổi thiền thứ 2. Cảm ơn mọi người!